Mấy gã tráng hán còn lại áp giải đám lão nho, do huynh đệ Thôi Bá Sơn, Thôi Trọng Uyên dẫn đi, đến nha môn báo quan.
Trần thị, Lâm thị nghiến răng nghiến lợi sai bảo hạ nhân, dọn dẹp sự hỗn độn trước cổng.
Sáng sớm đã phải trải qua chuyện ghê tởm như vậy, ai nấy đều cảm thấy xúi quẩy!
Lão Thôi thị cũng giận, nhưng bà bình tĩnh lại, nhìn về phía gã trung niên có vết sẹo dao trên mặt, nói: “Đại Sơn, may mà lần này có ngươi ở đây.”